Quê hương thương nhớ
Quê hương thương nhớ
Trịnh Phương Thảo
K2-QLVH
Hà nội trở mình…hoa sữa…mùa thu
Con lặng lẽ bước đi trên phố nhỏ
Hoàng hôn chiều nhung nhớ
Con tìm về những khoảnh khắc bình yên.
Mẹ bên thềm đan chiếc áo len
Bởi heo may về và cúc vàng trước ngõ
Thằng con mẹ chưa có ai để ngỏ
Nên tới giờ vẫn áo mẹ qua đông.
Quê hương con bát ngát cánh đồng
Ngày lúa chín thơm hương mùa khắp lối
Quê hương con những thân cò lặn lội
Một nắng hai sương khuya sớm nghĩa tình.
Mẹ dạy con yêu bông lúa, sân đình
Cha dạy con yêu tổ tiên họ mạc
Con yêu quê, yêu muôn ngàn điệu nhạc
Ca ngợi quê mình từ ngọn gió tiếng chim.
Niềm yêu ấy con khắc trong tim
Thành nguồn sáng con tô hồng trang vở
Và niềm nhớ kết vần thơ da diết
Giữa phố dài Hà Nội…heo may…